Gia sư dạy kèm Bình Dương cho rằng thư pháp tương phản, đối lập giữa phẩm chất và thân phận, bút pháp vẽ
mây nẩy trăng, lí tưỡng hóa đã làm bộ lộ vẻ đẹp tài hoa, khí phách, thiên lương
trong sáng của huấn cao. Đồng thời, thể hiện quan niệm về cái đẹp của nguyễn
tuân: cái đẹp gắn liền với cái tài, cái tâm, cái thiện, cái đẹp có sức cảm hóa
lớn lao.
Gia sư tại Bình Dương thấy Nguyễn tuân thật tài tình khi phát hiện cái đẹp trong thân phận người tử
tù huấn cao nhưng còn tinh tế hơn khi phát hiện ra vẻ đẹp ở nhân vật viên quản
ngục, đại diện cho xã hội phong kiến đương thời. Viên quản ngục như là một đóa
hoa sen giữa bùn lầy, trong hoàn cảnh đề lao người ta sống bằng tàn nhẫn, bằng
lừa lọc, tính cánh dịu dàng, biết trọng giá trị người của viên quan ngục này là
thanh âm trong trẻo trong bản đàn mà nhạc luận đều hỗn loạn, xô bồ.
Giữa những cái cặn bã nhất, xấu xa nhất, nhơ bẩn nhất của nhà tù xã hội
phong kiến, hiện lên một quản ngục có thiên lương, lòng dũng cảm và tấm lòng
biệt nhỡn liên tài đáng quý. Điều này cho thấy phát hiện của nguyễn tuân về cái
đẹp, cái đẹp ẩn chứa trong tâm hồn mỗi con người, cái đẹp chân chính dù ở trong
hoàn cảnh nào vẫn giữ được bản chất của nó. Vì vậy nên mới cần có thái độ giũ
gìn bảo vệ cái đẹp.
Cái đẹp còn hiện lên ở thiên nhiên trong những trang viết của nguyễn
tuân tiêu biểu là tùy bút người lái bđò sông đà câm lặng vào vỏ trai, lòng
trai, xót lòng, máu trai tiết ra bao bọ lất hạt cát buốt sắc, hạt đau hạt xót,
cộng với nước mắt trai mới tạo ra một viên ngọc trai lấp lánh như vậy. Có những
quá trình không hoàn thai, không đẻ mà khổ đau, nặng nhọc đèo bòng như vậy, câu
văn đẹp ở cách nhìn của nhà văn đối với sự vật.
Gia sư ở Bình Dương thấy rằng Nguyễn tuân là một định nghĩa thực thụ về người nghệ sĩ. Thật vậy, ông
đã luôn đi tìm cái đẹp, cái đẹp ẩn khuất, phát hiện, sáng tạo và bắt sự vật
sống đẹp. Phong cách nghệ thuật của nguyễn tuân gói gọn trong một chữ ngông,
đây là cái ngông dựa trên tài năng, lịch lãm, cái tâm của người nghệ sĩ. Nhà
văn có những hình ảnh, cách nói, sử dụng ngôn ngữ độc đáo sáng tạo, câu văn
giọng văn linh hoạt góc cạnh.
Thạch lam từng viết cái đẹp man mác khắp vụ trụ. Công việc của nhà văn
là phát hiện ra được cái vẻ đẹp che lấp kín đáo ẩn khuất của sự vật. Nguyễn
tuân đã hoàn thành hoàn tất công việc đó. Nếu con ong bung thuyền ra. Hung bạo
là từ ấy vậy mà sông đà cũng có lúc nên thơ duyên dáng, hoang dã một cách lạ
thường. Con sông đà lài tuôn như một áng tóc trữ tình, đầu tóc, chân tóc ẩn
hiện trong mây trời tây bắc, bung nở hoa, hoa gạo tháng hai, cuồn cuôn khói mèo
đốt nương xuân.
xem thêm: gia sư bình dương thủ dầu một
xem thêm: gia sư bình dương thủ dầu một
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.